Duck hunt

Thời sự 24h.wapgem.com

giaitri24h.wapgem.com

»º♥∴☆∴♥º«
giaitri24h.wapgem.com


Bạn đang ở :
United States



Đã thấy xuân về với gió đông
Với trên màu má gái chưa chồng
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong
Từng đàn con trẻ chạy xua xoe
Mưa tạnh giời quang nắng mới hoe
Lá nõn nhành non ai tráng bạc
Gió về từng trận gió bay đi
Thong thả dân gian nghĩ việc đồng
Lúa thì con gái mượt như nhung
Đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng
Ngào ngạt hương bay bướm vẽ vòng
Trên đường cát mịn một đôi cô
Yếm đỏ khăn thâm trẩy hội chùa
Gậy trúc dắt bà già tóc bạc
Tay lần tràng hạt miệng nam mô

Yêu nhau yêu cả đừng đi
Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng

Cảm ơn bà biếu qủa cam
Nhận thì không đúng từ làm sao đây ?
Ăn qủa nhớ kẻ trồng cây
Phải chăng khổ tận đến ngày cam lai ?

Chẳng phải liu điu vẫn giống nhà
Rắn đầu biếng học chẳng ai tha
Thẹn thùng hổ lửa đau lòng mẹ
Nay thét mai gầm rát cổ cha
Ráo mép chỉ quen tuồng nói dối
Lằn lưng cam chịu dấu roi cha
Từ nay Trâu Lỗ chăm nghề học
Kẻo hổ mang danh tiếng thế gia

Ngọt thơm sau lớp vỏ gai
Qủa ngon lớn mãi cho ai đẹp lòng
Mời cô mời bác ăn cùng
Sầu riêng mà hóa vui chung trăm nhà

Mênh mông muôn mẫu một mùa mưa
Mỏi mắt miên man mãi mịt mờ

Bà già đi chợ Cầu Đông
Bói xem một quẻ lấy chồng lợi chăng ?
Thầy bói xem quẻ nói rằng
Lợi thì có lợi nhưng răng không còn

Ta về mình có nhớ ta
Ta về ta nhớ những hoa cùng người
Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng
Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng rọi hòa bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung

Sương rơi trắng bạc đầu non
Bao nhiêu sông cái đổ dồn về khơi
Ru con tròn giấc mẹ ngồi
Con lên mười tám mẹ rời chiêm bao

Sông kia rày đã nên đồng
Chỗ làm nhà cửa chỗ trồng ngô khoai
Vẳng nghe tiếng ếch bên tai
Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò

Non cao cao mấy từng mây
Anh đi bên ấy bên này em trông
Bao giờ lúa chín đầy đồng
Anh về gặt há gánh gồng đỡ em

Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương
Nhớ ai dãi nắng dầm sương
Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao

Người ta đi cấy lấy công
Tôi nay đi cấy còn trông nhiều bề
Trông trời trông đất trông mây
Trông mưa trông nắng trông ngày trông đêm
Trông cho chân cứng đá mềm
Trời êm biển lặng mới yên tấm lòng

Đêm qua ra đứng bờ ao
Trông cá lặn trông sao sao mờ
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi nhện hởi nhện chờ mối ai
Đêm đêm tưởng dãi Ngân Hà
Chuôi sao Tinh Đẩu đã ba năm tròn
Đã mòn nhưng dạ chẳng mòn
Tào Khê nước chảy vẩn còn trơ trơ

Kim dạ nguyên tiêu nguyệt chính viên
Xuân gian xuân thuỷ tiếp xuân thiên
Yên ba thâm xứ đàm quân sự
Dạ bán quy lai nguyệt mãn thuyền

Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chư ngủ vì lo nỗi nước nhà

Rằm xuân lồng lộng trăng soi
Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân
Giữa dòng bạn bạc việc quân
Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền

Tháng tám thu cao gió thét già
Cuộn mất ba lớp tranh nhà ta
Tranh bay sang sông rải khắp bờ
Mảnh cao treo tót ngọn rừng xa
Mảnh thấp quay lộn vào mương sa
Trẻ con thôn nam khinh ta già
Nỡ nhè trước mặt xô cướp giật
Cắp tranh đi tuốt vào luỹ tre
Môi khô miệng cháy gào chẳng được
Quai về chống gậy lòng ấm ức
Giây lát gió lặng mây tối mực
Trời thu mịt mịt đêm đen đặc
Mền vải lâu năm lạnh tựa sắt
Con nằm sấu nết đạp lọt nát
Đầu giường nhà dột chẳng chừa đâu
Dài hạt mưa mưa mưa chẳng dứt
Từ trải cơn loạn ít ngủ nghê
Đêm dài ước át sao cho trót

Thiếu tiểu li gia lão đại hồi
Hương âm vô cải mấn mao tồi
Nhi đồng tương kiến bất tương thức
Tiếu vấn khách tòng hà xứ lai ?

Khi đi trẻ lúc về già
Giọng quê vẫn thế tóc đà khác bao
Trẻ con nhìn lạ không chào
Hỏi rằng khách ở chốn nào lại chơi ?

Đêm thu trăng sáng như sương
Lí Bạch ngắm cảnh nhớ thương quê nhà

Sáng tiền minh nguyệt quang
Nghi thị địa thượng sương
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương

Đầu giường ánh trăng rọi
Ngỡ mặt đất phủ sương
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng
Cuối đầu nhớ cố hương

Rủ nhau xuống bể mò cua
Đem về nấu quả mơ chua trên rừng

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoạg Hàn Sơn tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền

Trăng tà chiếc qụa kêu sương
Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn Sơn

Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên
Dao khan bộc bố quải tiền xuyên
Phi lưu trực há tam thiên xích
Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên

Nắng rọi Hương Lô khói tía bay
Xa trông dòng thác trước sông này
Nước bay thẳng xuống ba nghình thước
Tưởng dải Ngân Hà tuột khọi mây

Rượu ngon không có bạn hiền
Không mua không phải không phải không tiền không mua
Câu thơ nghi đắn đo không viết
Viết cho ai ai biết mà đưa
Đã bấy lâu nay bác tới nhà
Trẻ thời đi vắng chợ thời xa
Ao sâu nước cả khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà
Cải chửa ra cây cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn mướp đương hoa
Đầu trò tiếp khác trầu không có
Bác đến chơi đây ta với ta

Thân em như hạt mưa rào
Hạt rơi xuống giếng hạt vào vườn hoa
Thân em như hạt mưa sa
Hạt vào đài cát hạt ra ruộng cày
Đau đớn thay phận đàn bà
Lời rằng bac mệnh cũng là lời chung

Thân em vừa trắng lại vừa tròn
Bảy nổ ba chìm với nước non
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
Mà em vẩn giữ tấm lòng son

Chàng thì đi cõi xa mưa gió
Thiếp thì về buồng cũ chiếu chăn
Đoái trông theo đã cách ngăn
Tuôn màu mây biếc trải ngàn núi xanh
Chốn Hàm Dương chàng còn ngoảnh lại
Bến Tiêu Tương thiếp hãy trông sang
Bến Tiêu Tương cách Hàm Dương
Cây Hàm Dương cách Tiêu Tương mấy trùng
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy
Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu
Ngàn dâu xanh ngất một màu
Lòng chàng ý thiếp ai sầu hơn ai ?...
Đồi thông sáng dưới trăng cao
Như hồn Nguyễn Trãi năm nào về thăm
Em nghe có tiếng thơ ngâm . . . .
Ngoài kia nòng pháo ướt đầm sương khuya

Côn Sơn suối chảy rì rầm
Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai
Côn Sơn có đá rêu phơi
Ta ngồi trên đá như ngồi chiếu êm
Trong ghềnh thông mọc như nêm
Tìm nơi bóng mát ta lên ta nằm
Trong rừng có trúc bóng râm
Trong màu xanh mát ta ngâm thơ nhàn

Trông bến nam bãi che mặt nước
Cỏ biếc um dâu mướt màu xanh
Nhà thôn mấy xóm chông chênh
Một đàn cò đậu trước ghềnh chiều hôm

Chiều trời bảng lảng bóng hoàng hôn
Tiếng ốc xa đưa vẳng trống đồn
Gác mái ngư ông về viễn phố
Gõ sừng mục tử lại cô thôn

Thôn hậu thôn tiền đạm tử yên
Bán vô bán hữu tịch đương biên
Mục đồng địch lí ngưu quy tận
Bạch lộ song song phi hạ điền

Trước xóm sau thôn tựa khói lòng
Bóng chiều man mác có dường không
Mục đồng sáo vẳng trâu về hết
Cò trắng từng đôi liệng xuống đồng

Xã tắc hai phen chồn ngựa đá
Non sông nghìn thuở vững âu vàng

Chương Dương cướp giáo giặc
Hàm Tử bắt quân thù
Thái bình nên gắng sức
Non nước ấy ngàn thu

Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã
Sơn hà thiên cổ điện kim âu

Đoạt sáo Chương Dương độ
Cầm Hồ Hàm Tử quan
Thai bình tu trí lực
Vạn cổ thử giang san


Sông núi nước Nam vua Nam ở
Vằng vặc sách trời chia xứ sở
Giặc dữ cớ sao phạm đến đây
Chúng mày nhất định phải tan vỡ

Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiêt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khang thủ bại hư

Qua đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu

Mình về mình có nhớ ta
Ta về ta nhớ hàm răng mình cười

Chập chập thôi lạy cheng cheng
Con gà trống thiến để riêng cho thầy
Đơm sôi thì đơm cho đầy
Đơm vơi thì thánh nhà thầy mất thiêng

Cái cò lặn lội bờ ao
Hỡi cô yếm đào lấy chủ tôi chăng ?
Chủ tôi hay tửu hay tăm
Hay nước chè đặc hay nằm ngủ trưa
Ngày thì ước những ngày mưa
Đêm thì ước những đêm thừa trống canh
Con cò chết rũ trên cây
Cò con mở lịch xem ngày làm ma
Cà cuống uống rượu la đà
Chim ri ríu rít bò ra lấy phần
Chào mào thì đánh trống quân
Chim chich cởi trần vác mõ đi rao

Cậu cai nón dấu lông gà
Ngón tay đeo nhẫn gọi là cậu cai
Ba năm được một chuyến sai
Áo ngắn đi mượn quần dài đi thuê


Thương thay thân phận con tằm
Kiếm ăn được mấy phải nằm nhả tơ
Thương thay lũ kiến li ti
Kiếm ăn được mấy phải đi tìm mồi
Thương thay hạc lánh đường mây
Chim bay mỏi cánh biết ngày nào thôi
Thương thay con cuốc giữa trời
Dẩu kêu ra máu có người nào nghe

Nước non lận đận một mình
Thân cò lên thác xuống ghềnh bấy nay
Ai làm cho bể kia đầy
Cho ao kia cạn cho gầy cò con

Nam Kì sáu tỉnh em ơi
Cửu Long chín ngọn cùng khơi một nguồn
Sông Hương nước chảy trong luôn
Núi Ngự danh tiếng cả muôn dặm ngoài

Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm
Rượu Hồng Đào chưa nhấm đã say

Anh đi anh nhớ non Côi
Nhớ sông Vị Thuỷ nhớ người tình chung

Cây khô chưa dể mọc chồi
Bác mẹ chưa dễ ở đời với ta
Non xanh bao tuổi mà già
Bởi vì sương tuyết hóa ra bạc đầu

Ơn cha nặng lắm ai ơi
Nghiã mẹ bằng trời chín tháng cưu mang

Anh em nào phải người xa
Cùng chung bác mẹ một nhà cùng thân
Yêu nhau như thể tay chân
Anh em hòa thuận hai thân vui vầy

Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước ngời biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi

Hãy lao động cần cù gắng sức
Ấy chân lưng sung túc nhất đời
Phú nông gần đất xa trời
Họp riêng con lại nói lời thiết tha
Rằng : ruộng đất ông cha để lại
Các con đừng khờ dại bán đi
Kho vàng chôn dưới đất kia
Cha không biết chỗ kiên trì gắng công
Tìm ắc thấy cuối cùng sẽ thắng
Xốc ruộng lên tháng 8 sau mùa
Tay cày , tay cuốc , tay bừa
Xới qua xới lại chẳng chừa chỗ không
Bố chết các con cùng cố gắng
Lật tung đồng đây đó khắp nơi
Kĩ càng cong việc xong xuôi
Cuối năm lúa tốt bời bời bội thu
Vàng với bạc giấu mô chẳng thấy
Rõ ràng ông bố ấy khôn ngoan
Trước khi từ giã trần gian
Lấy câu " lao động là vàng " dạy con

Con thường sống ngẩng cao đầu mẹ ạ
Tính tình con hơi ngang bướng kiêu kì
Nếu có vị chúa nào nhìn con vào mắt
Con chẳng bao giờ cúi mặt trước uy nghi
Nhưng mẹ ơi con xin thú thật
Trái tim con dù kiêu hãnh thế nào
Đứng trước mẹ dịu dàng chân chất
Con thấy mình bé nhỏ làm sau

Phan tiên sinh là người hào kiệt
Mười năm xưa đọc hết thánh hiền

Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng

Bèo dạt về đâu hàng nối hàng
Mênh mông không một chuyến đò ngang
Không cầu gợi chút niềm thân mật
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng
Đá gập ghềnh nghiêng đôi bánh gỗ
Tre làng dăm đảo biếc trong sương
Bước tới Đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa
Lom khom dưới núi tiều vài chú
Lác đác bên sông chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏ miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại trời non nước
Một mảnh tình riêng ta với ta
Đồn rằng quan tướng có danh
Cưỡi ngựa một mình chẳng phải vịn ai
Ban khen rằng ấy mới tài
Ban cho cái áo với hai đồng tiền
Đánh giặc thì chạy trước tiên
Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra
Giặc sợ giặc chạy về nhà
Trở về gọi mẹ mổ gà khao quân



[trang chủ|Phật giáo|tin mới|Chat|plog|3G Media|Wapmaster]
Copyright © 2008 by giaitri24h.wapgem.com All rights reverved to Phu Thanh , Tam Nong Dong Thap . Pro